Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 1 9, 2014

Nghĩ...

Năm 18 tuổi, ngồi trên ghế phổ thông, sách vở đã dạy tôi rằng: hồng nhan bạc phận và thầy giáo dạy địa đã dạy tôi rằng: rất nhiều người trên thế giới này muốn họ được sinh ra và lớn lên ở Việt Nam. Tôi đã tin vào những điều ấy, tự hào khi mình là công dân Việt Nam, một niềm tự hào rất đỗi bình thường. Nhưng, khi bước chân ra đường đời, học cách sống, tự lập, thích nghi với xã hội này. Tôi nhận ra rằng lời thầy cô năm nào cũng không phải hoàn toàn là đúng hẳn, hồng nhan thì bạc triệu, mà Việt Nam mình là nước mà cũng có rất nhiều quốc gia trên thế giới sẽ không biết sự tồn tại của Việt Nam, hơn nữa họ cũng sợ đến Việt, vì thức ăn bẩn, một năm chưa biết bao nhiêu ngàn người nhập viện vì ngộ độc thực phẩm.... và, thường xuyên diễn ra những trò trộm cắp, cướp giật. Thế nên, lời thầy giáo năm nào dạy tôi, đó cũng là một điều dễ hiểu, vì thầy muốn mỗi chúng tôi đều yêu nước và tự hào khi mình được sinh ra và lớn lên ở đây.