Con nhớ về mùa nước lũ quê hương. Khi nước dâng trắng xóa những con đường. Đồng ruộng nghèo lại ngập trong biển nước. Mắt cha gầy thức trắng dọn lũ đêm. Thuở bé con khờ thấy lũ là khoái, rên. Chà ! Sướng quá, nước lên đi bè chuối. Hành quân đêm chăn bò lên núi. Thấy rộn ràng như ngày hội thi đua. Lũ ! Nước dâng lên dâng khắp những bãi bờ. Mẹ vội vàng nhốt heo vào nhà tắm. Mấy chú heo con cũng không sợ tõm. Cứ nhảy xuống bè uống nước chán rồi lên. Nước lũ về ngồi chạn cắn khoai gieo. Nhai cho sái quai hàm nhưng thích thật. Cơm trắng với cà dưa hay chan mật. Ăn ngon lành như ngự phẩm vua ban. 3 mùa lũ rồi con không thấy nước tràn. Nhưng vẫn nhớ như in mùa mưa lũ. Vẫn mang hoài tình yêu về quê cũ. Hà Tĩnh ơi ! Thương lắm một miền quê. Mây Lang Thang.
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh