Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 2 16, 2014

Cười

Cũng đã lâu rồi, hơn 20 ngày, 20 ngày để tôi nghiền ngẫm và suy nghĩ về nhiều điều trong cuộc sống. Có những thở dài, có những nụ cười nhếch mép, có những niềm vui mà rất đỗi đời thường... có những cảm giác mà như chưa hề tồn tại, rất bãng lãng, rất mơ màng, rất gần mà cũng rất xa. Có những con đường tôi chưa một lần đặt chân nhưng vẫn còn in dấu trong bài viết, có những lối nhỏ ai đó hẹn hò mỗi độ đông về, có những bản tình ca viết vội rồi khẽ khàng xóa mau như chính sợ người kia biết được, có những giọt nước mắt vội lau khô trên khóe mắt kia để chứng tỏ mình bản lĩnh nhường nào. Có những mối quan hệ không thể gọi thành tên, đôi lúc gần như là thân thiết, đôi lúc xa lạ mơ hồ tựa người dưng. Nhưng mỗi người, mỗi người đều để lại trong tâm khảm tôi những nỗi niềm khắc khoải, những phiêu du vô định để những đoạn đường cô đơn tôi sẽ nghĩ về cho tâm hồn bớt hiu quạnh.