Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 10 31, 2013

Tuổi thơ dữ dội

Nó sống một cuộc sống tự lập, thích một mình đi dưới hoàng hôn đổ về, thích được một mình ngắm sao dưới bầu trời lộng gió. Nó hơi lập dị, nhưng không vì thế nó làm mờ đi giá trị bản ngã của mình. Chưa bao giờ nó đòi hỏi quá nhiều ở mọi người về bất cái gì, hay chưa bao giờ nó than vãn về vấn đề gì. Những lúc buồn, nó cười rất nhiều, nó cười để che đi những giọt nước mắt, ai cũng nghĩ rằng nó mạnh mẽ, nó kiên cường nhưng có ai biết được rằng đó là cái vỏ bọc mà chính nó tạo ra cho mình, nó cũng yếu đuối như bao người khác lắm chứ, nhưng có điều nước mắt của nó đã cạn khô, luôn ráo hoảnh kể từ cái ngày mà mẹ nó bỏ nó mà đi rồi đến anh, người mà nó yêu hơn chính mạng sống của chính mình Sinh ra trong một gia đình nghèo, và lớn lên trong sự đầy rẫy của những lời miệt thị, cay nghiệt từ người gì ghẻ. Nó đã phải nghỉ học để ở nhà trông em, làm việc, hay nói cách khác đúng hơn là mẹ kế nó không cho nó đến trường... nó cay cú cho cuộc đời nó, nó hận đời, sao lại sinh thành nó trên đời để n