Cũng đã lâu lắm rồi không còn đối diện với nhau, không còn dám nhìn vào ánh mắt của nhau vì sợ con tim mình lại thổn thức. Vẫn lặng lẽ dõi theo từng bước chân của nhau, lặng lẽ dõi theo từng cảm giác của đối phương... và, bất chợt buồn. Người vui, nào đâu là hạnh phúc, chỉ là gượng cười cho những tháng ngày thả nỗi nhớ đi hoang.
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh