Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2018

Hợp hay hiểu

Lâu lắm rồi, mới có dịp gặp em. Vẫn là thói quen cũ, góc cà phê cũ nhưng những câu chuyện không cũ chút nào. Em vẫn vậy, gầy hơn và trầm lặng hơn. Những tưởng rằng rồi em sẽ hạnh phúc bên người yêu vì thấy sự cố gắng của em, thấy sự thay đổi theo chiều hướng tích cực của người con gái hay tiêu cực như em. Nhưng, lẽ rằng duyên chưa đủ lớn để hai người có thể đến với nhau, để có thể cùng nhau vượt qua sóng gió. Làm gì giữ được đôi bàn tay muốn buông, làm gì hạnh phúc khi người này muốn ở, người kia lại đi.

Bão lòng...

Đôi lần đi qua góc quán quen, qua từng ngóc ngách thành phố... chợt nhận ra nơi đây xa lạ mà thân quen dường nào. Em không đủ vô tình để ngoảnh mặt làm ngơ, cũng chẳng thể thờ ơ khi cảnh cũ luôn là hiện hữu...  Những dòng phim quá khứ tua về dần đều, lặng lẽ thu mình ở một góc riêng, mà đâu có góc nào là riêng nhỉ, đâu có góc nào mà không thể không có hình bóng người xưa.