Tết - Sài Gòn vắng một cách lạ thường. Một mình Khuê đi trên con đường, nhắm mắt đi mãi chắc cũng chẳng sợ phải đụng ai. Chỉ những tiếng gõ lách cách trên bàn phím cũng đủ phá tan bầu không khí tĩnh mịch ở công ty. Những ngày cuối cùng ở đây, cho cô bao nhiêu cảm giác, những dấu yêu thân thuộc cứ hiện về. Những ngày đầu mấy anh em cặm cụi bên bàn vi tính, lục tung cả văn phòng để tìm cái quyết định bỏ quên ở cặp sách sếp tổng... những ngày vừa ngồi làm vừa ngủ. Bình dị, thân thương một cách lạ lùng. Tiếng gõ cửa? Ai nhỉ? nhân viên nghỉ hết rồi mà... chắc có lẽ sếp.
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh