MẸ HIỀN Ngày xưa vượt núi trèo non Vay mượn khắp chốn vì con học hành, Bây giờ con đã trưởng thành Mẹ như chiếc lá lìa cành sớm hôm. Ngày xưa mò tép bắt tôm Đêm mưa ngày nắng lo cơm cả nhà, Bây giờ lê lết góc nhà Trông con ngóng cháu rồi ra thẩn thờ. Con đi mãi miết Mẹ nờ Nên ít bên Mẹ những giờ ốm đau, Giờ về bên mộ gục đầu Ăn năn, hối hận còn đâu Mẹ hiền.
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh