Tôi đã từng đọc được câu: ''yêu một người không yêu mình như đâm ngược một nhát dao vào tim, rút ra thì đau, mà không rút ra thì chảy máu'' hay là câu: ''yêu lại người yêu cũ như bạn đang đọc lại một cuốn sách mà bạn biết nội dung của nó'' Có thể, cũng đau thật đấy, ai bảo là không đau khi mình lại vấn vương vào hai trường hợp đó chứ? ai bảo là mình sẽ cười thật tươi, sẽ sống hết mình để lãng quên được đi những mảng trời u tối của mỗi con tim. Ai dám chứ, ai dám... Thời gian luôn là liều thuốc hữu hiệu nhất để xoa nhòa đi những đắng cay, tủi hờn, những mất mát hay khổ đau... nhưng ít ai biết được rằng thời gian cũng là kẻ trá hình giết chết con tim mỗi chúng ta. Nó sẽ nên chai sạm hơn, khô cằn hơn. Bao yêu thương vụt bay theo những ngày xưa, để lại giờ đây ngồi tiếc nuối vẩn vơ, bao nhiêu hoài niệm về một thời hạnh phúc giờ chỉ là trong hư vô. Nếu có thể, tôi vẫn chọn đọc lại một cuốn sách mà tôi đã biết trước nội dung. Và, nếu có thể tôi cũng sẽ lại y
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh