Có nỗi nhớ nào chơi vơi như nỗi nhớ anh Héo hắt lòng- mệt mỏi, anh biết không? Có nỗi nhớ nào không gọi thành tên Chỉ có thể- và chỉ anh thôi đó. Anh chạy đời với những hành trang nặng Bỏ mặc em giữa những chốn đông người Anh mỉm cười mà nào biết em nhói Nước mắt rơi- khi em trông thấy người Tình đơn phương em trao anh một nửa Một nửa kia em giành trọn riêng mình Khổ- rất khổ vì yêu không đền đáp Tim hóa mình lạnh lẽo của giá băng Mỗi đêm tối em thì thầm với gió Hỡi người ơi gửi đến lời thương yêu Nhắn với anh rằng em đang rất nhớ Nhớ một người mà người chẳng nhớ em Nào đâu gió có phải của mình em Mà gió còn của nhiều người hơn nữa Em suy tư- em ngây thơ- em bối rối Nên một mình gánh chịu kiếp đơn côi
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh