Mấy hôm này hễ vào internet là đập vào mắt vụ án bác sĩ vứt xác nạn nhân ở sông Hồng. Mà đớn đau thay, y đức ngày càng xuống cấp, vì lợi nhuận, vì đồng tiền và vì không phải bóc lịch, đếm thời gian ở ngôi nhà kín mít hàng vạn thế kỉ ánh sáng cũng chẳng chiếu vào được nên y đã có hành động trái ngược với luân thường đạo lí. Nhưng, cũng thật là bất công nếu chỉ nhắc mỗi mình y mà lãng quên đi những đồng phạm thiển cận của y. Cát tường, chỉ sự may mắn. Ấy thế mà giờ đây nhắc đến Cát Tường là tang thương, y đức của y-bác sĩ lại hiện lên trong đầu các bạn-và tôi. Người ta thường nói, người trong cuộc luôn không tỉnh táo nên sẽ dẫn đến những hành động ngu si, làm mà không nghĩ đến hậu quả. Nhưng sao, những người bên cạnh y cũng ngu si vậy? chả nhẽ họ không đủ tỉnh để khuyên y, mở cho y một hướng giải quyết khác... hay chỉ vì đồng tiền mà họ nhẫn tâm cướp đi sinh mạng một người, tiền lớn vậy sao? Còn chị bộ trưởng? chị nghĩ gì về vấn đề này? sốc ư? ai cũng sốc có trừ gì chị đâu? chị l
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh