Chuyển đến nội dung chính

Tản Mạn

Yêu Xa

Yêu xa. Yêu xa là em chấp nhận yêu một người không ở cạnh mình lúc mình cần một bờ vai để gục đầu vào khóc mà yêu xa là khi em chấp nhận được rằng sự quan tâm chỉ bằng lời nói, ân cần lo lắng cho em qua mỗi âm thanh, nhưng em lại cảm thấy lòng thanh thản vô cùng, vì một người ở xa vẫn đang dõi theo mình.

Yêu xa là khi bị ốm, không còn được anh chăm sóc, không được anh dỗ dành uống từng viên thuốc đắng nhưng em vẫn vui, em hạnh phúc vì dù ở xa nhưng anh vẫn gọi điện đều đặn bảo em uống thuốc, ngủ đúng giờ.
 Yêu xa, khi mà em được tung tăng cả ngày trời cùng đám bạn, được hét hò, được làm những gì mình muốn mà không sợ có người ngăn cản. 
Yêu xa, em có thể đi dưới trời mưa, mặc cho ướt áo, mặc cho ướt đầu… em cười, dang tay đón từng hạt mưa vỡ vụn trong lòng bàn tay. Hay những lần buồn, nước mắt em rơi, mưa xoa nhòa đi giọt nước mắt của em, để người ta không còn biết là em đang khóc. 
Yêu xa, những ngày tháng rong ruổi của chúng mình không còn nữa, em tập làm bạn với kí ức, hoài niệm… và,em biết được rằng, ở phương trời ấy anh cũng nhớ em rất nhiều. 
Yêu xa, còn là thử thách để chúng mình vượt qua, là liều thuốc quý nhất để đo giá trị của anh và em trong trái tim của nhau… mọi cạm bẫy của cuộc đời còn nhiều, chúng ta không thể cạnh nhau, san sẻ niềm vui nỗi buồn cho nhau nhưng chúng ta có thể giúp nhau vượt qua bao nhiêu sóng gió trong cuộc đời. 
Yêu xa, là em vẫn ổn  khi cuộc sống không có anh bên cạnh san sẻ niềm vui, nỗi buồn… là khi nhớ anh nhiều, em vẫn giấu giọt nước mắt của mình để nó không phải rơi. 
Yêu xa, khi hằng ngày không được gặp anh nhưng em vẫn biết được rằng có ánh mắt luôn dõi theo em, luôn hướng về em, cho dù hai khoảng trời xa cách. 
Yêu xa, những ngày lễ, ngày kỉ niệm của chúng mình, nhìn cặp đôi người ta sánh vai trong hạnh phúc… bất giác nước  mắt em rơi,  nhưng em không khóc đâu, vì em biết anh cũng có muốn như vậy đâu. 
Yêu xa, em không được trổ tài nấu nướng của mình cho anh vào mỗi dịp cuối tuần, không được tranh với anh chiếc máy tính mà như ngày mình còn bên nhau em vẫn thường hay làm mà là em được chủ quyền tất, nhưng mà em vẫn không cô đơn. 
Yêu xa, là khi em dám vượt qua bao nhiêu nối nhớ, gạt bao nhiêu giọt nước mắt để mãi giữ trọn tình của mình với anh. 
Yêu xa, Nước mắt em rơi nhưng vẫn còn lưu mãi nụ cười… một nụ cười mà chỉ có mình anh.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.

Hạnh phúc là gì

Hạnh phúc đơn giản lắm, nhưng lẽ rằng sự đời càng giản đơn thì con người ta càng dễ dàng mất nhau từ những điều nhỏ nhặt nhất.