Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 10 3, 2013

Cô và nỗi nhớ

Cô bước chậm trên con đường, mùi hương hoa sữa thoang thoảng khiến cho lòng cô tê tái, gợi nhớ nhưng cũng gợi đau. Cô yêu mùa thu Hà Nội, mùa của hương cốm mới, mùa của những bản tình ca nhẹ nhàng, đằm thắm. Bởi thế cho nên, có lẽ cô đã giành trọn hết tình cảm của mình cho chàng trai Hà Nội lịch lãm, hào hoa. Chàng, như mùa thu Hà Nội. Cô khóc-không cô có khóc đâu, tại gió làm cay mắt ấy chứ. Nếu, không có thu Hà Nội, không có anh, thì có lẽ cô đã không đau, không phải thổn thức. Nếu, con đường cô chọn không phải là Hà Nội, thì mãi mãi cô sẽ chẳng cảm nhận được sự nhẹ nhàng, tinh tế của đất trời nơi đây mỗi độ thu về. Nếu, ngày ấy cô bước đi thật nhanh, không quay đầu nhìn lại thì có lẽ lịch sử của cô đã là trang khác, một trang mà không có bóng hình anh, Cô gặp anh vào ngày thu Hà Nội. Cô mãi mãi mất anh cũng vào ngày thu Hà Nội. Ngày anh đến anh mang đến cho cô nụ cười. Ngày anh đi, anh để lại cho cô niềm tiếc nuối. 3 năm rồi, 3 năm thời gian không phải là ít nhưng cũng

Nó biết, tình cảm của nó quá lớn, nó cho đi rất nhiều, rồi có ngày người ta sẽ hiểu-nhưng mà, giờ nó mới ngộ ra rằng nó chẳng nhận được một chút tình cảm nào. Có lẽ, nó bây giờ đã mệt mỏi quá rồi. Có lẽ, người ta đâu phải là của nó đâu. Nó cười, nó chấp nhận. Nó cảm thấy yên lòng, nó không biết là vì sao nữa. Nó chỉ biết là nó muốn được ngủ, ngủ một giấc thật dài, thật sâu, để nó không phải suy nghĩ nhiều về hiện tại. Người ta hạnh phúc, nó cũng thấy mình hạnh phúc, bởi hơn ai hết nó hiểu được là hạnh phúc không thể vun đắp từ một bên mà hạnh phúc là phải xuất phát từ hai bên. Một bên nỗ lực, một bên thờ ơ thì sẽ chẳng có con đường nào mang tên hạnh phúc. Nó buông tay, lặng lẽ ra đi, để lại cho người ta bước trên con đường mà người ta chọn. Yêu không nhất thiết phải có được, mà yêu là muốn nhìn thấy người ta sống hạnh phúc. Như thế mới là yêu. Nó thầm nghĩ bụng. Ừ thì, nó sẽ hạn chế tối đa những lần nói chuyện, những tin nhắn với người ta... vì, nó không muốn làm tim nó đau, nó khôn