Chuyển đến nội dung chính

Yêu lại người cũ


Tôi đã từng đọc được câu: ''yêu một người không yêu mình như đâm ngược một nhát dao vào tim, rút ra thì đau, mà không rút ra thì chảy máu'' hay là câu: ''yêu lại người yêu cũ như bạn đang đọc lại một cuốn sách mà bạn biết nội dung của nó''
Có thể, cũng đau thật đấy, ai bảo là không đau khi mình lại vấn vương vào hai trường hợp đó chứ? ai bảo là mình sẽ cười thật tươi, sẽ sống hết mình để lãng quên được đi những mảng trời u tối của mỗi con tim. Ai dám chứ, ai dám...
Thời gian luôn là liều thuốc hữu hiệu nhất để xoa nhòa đi những đắng cay, tủi hờn, những mất mát hay khổ đau... nhưng ít ai biết được rằng thời gian cũng là kẻ trá hình giết chết con tim mỗi chúng ta. Nó sẽ nên chai sạm hơn, khô cằn hơn. Bao yêu thương vụt bay theo những ngày xưa, để lại giờ đây ngồi tiếc nuối vẩn vơ, bao nhiêu hoài niệm về một thời hạnh phúc giờ chỉ là trong hư vô.
Nếu có thể, tôi vẫn chọn đọc lại một cuốn sách mà tôi đã biết trước nội dung.
Và, nếu có thể tôi cũng sẽ lại yêu người yêu cũ cho dù tôi biết kết quả cũng là nước mắt mà thôi.
Yêu lại người cũ, có phải là nhát dao đâm ngược vào tim không?
Yêu lại người cũ có phải là trừng phạt thích đáng cho những kẻ thờ ơ lạnh nhạt trong yêu thương vơi đầy không?
Nếu, yêu lại người cũ, để rồi chia tay, chắc có lẽ tôi cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn thôi. Bởi, trong tình yêu không có lí do thì chia tay cũng chỉ là như vậy, đến với nhau chỉ là rung động nhất thời thì khi ra đi cũng chỉ là hết rung động mà thôi.
Sẽ là thất sách nếu có người bảo rằng yêu lại người cũ là lựa chọn không xứng đáng cho tình cảm cao quý thiêng liêng, nhưng bạn sẽ còn ân hận hơn nhiều nếu như bạn xem yêu lại người cũ là điều không thể. Vì, người cũ-người ấy đã từng là sự lựa chọn của bạn, đã từng mang đến cho bạn nụ cười hạnh phúc, giọt nước mắt hờn ghen. Nếu, như bạn bảo không thể yêu lại một người, thì tôi dám tin chắc rằng bạn đã từng quyết định sai lầm khi yêu người ta.
Trong tình yêu, không có sai lầm, mà sai lầm ở chổ là ta quá yêu và quá lụy tình. Vì, vốn dĩ tình yêu đẹp, chỉ có điều ta có biết làm nó đẹp hơn không mà thôi hay là để lụy theo thời gian rồi đổ lỗi cho người thờ ơ, hững hờ.
Yêu lại người yêu cũ, chẳng có gì là đau đâu bạn, cũng chẳng có gì là xấu xa bỉ ổi.
Yêu lại người cũ, bạn sẽ có thời gian hiểu về người ta nhiều hơn, bạn cũng có thể bớt đi cái tôi của mình để chung đến với cái ta hơn, lòng vị kỉ của bạn cũng dần dần biến đi mà thay vào đó là thứ tha, biết trân trọng những gì đã và đang đến với cuộc đời mình.
Nếu có duyên thì có thể yêu, có nợ mới đến được với nhau. Nếu như là không đến được với nhau cũng đừng quá đau buồn mà nghĩ vẩn vơ.
Và, sách đọc lại, ta vẫn biết cái hay của nó-ở đó có cái hay mà trước đây ta chưa từng biết

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bạn...

Hôm nay, gặp lại bạn cũ. Bạn vẫn vậy, chỉ là ít cười và trầm lắng hơn. Bạn lấy chồng cũng được  gần 5 năm. Trước kia, ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của bạn, để đến được với nhau quả là không dễ. Vậy mà, người thứ 3 xuất hiện. Và cũng vậy là, bạn không vượt qua được thử thách 5 năm đầu. Con gái theo mẹ, chồng bạn theo bồ _bồ là cô vợ cũ của bạn thân thời cấp 3 của chồng. Trước kia, cũng chỉ vì thương hại cô kia bị chồng ruồng bỏ,  3 đêm tâm sự nhắn tin, 4 đêm thì điện thoại cho chồng mình. Thì cũng chặc lưỡi cho qua, để chồng nói chuyện với cô ta. Chỉ suy nghĩ rằng là phụ nữ từ khi lấy chồng đã thiệt thòi đủ đường. Lấy chồng tệ bạc lại thêm phần đớn đau. Cô ta rất tốt, tốt đên nỗi lâu lâu nhắc nhẹ chồng bạn phải thương vợ thương con. Và, cái tốt ấy tuột lên tới đỉnh cao là ẵm luôn chồng người bạn đi mà không hề thấy hổ thẹn lương tâm. Người ta cứ nói, nếu yêu bạn, thì người đàn ông bên bạn ắt sẽ ngoan, sẽ vì bạn mà vun đắp.  Nhưng người ta lại quên không nói với bạn rằ...

Này con

Người ta thường mải đi tìm những hạnh phúc xa vời của cuộc sống mà không hề biết được rằng hạnh phúc là những điều giản dị đang túc trực bên chúng ta hằng ngày. Hạnh phúc không đâu xa, nó là mỗi buổi sáng thức dậy được cặp sách đến trường. Được cùng lũ bạn í a í ới gọi tên nhau. Được nghe tiếng giảng bài của thầy cô, và, được nghỉ ngơi sau những giờ miệt mài với đèn sách.