Những đêm khuya, không bất kể là trời đông rét muốt hay trời hè oi ả. Những tiếng quang gánh hàng rong, những tiếng rao đêm vẫn cứ len lỏi qua từng ngõ ngách xóm trọ, vang lên trong không trung tiếng mời mua hàng nghe thương xót đến cùng. Đó chỉ có là tiếng những người mẹ, những người cha đang cố gắng bán hết những chiếc bánh cuối cùng còn sót lại trong ngày để mong sao hàng đừng ế ẩm. Đó chỉ có thể là tình thương mãnh liệt mới có thể chống chọi được những cái rét, cái đói về khuya để mong thấy được con mình ăn no hơn một chút, ấm hơn một chút và có thể cặp sách đến trường trong niềm hân hoan giống như bao bạn bè khác.
Nói Chậm Những Suy Nghĩ Nhanh