Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

Khóc đi em

Nếu có buồn lòng em hãy khóc đi em Đừng tỏ ra mạnh mẽ cho lòng đầy chai sạn Cứ trút hết những nỗi niềm bấy lâu nay thầm lặng Khóc đi rồi em sẽ thấy nhẹ nhàng hơn

Có lẽ....

Có người từng nói với tôi đêm là khoảng thời gian người ta cô đơn nhất. Ừ, đêm về, ngoài kia vẫn cứ ồn ào náo nhiệt của phố phường còn ta thì vẫn một mình trong tĩnh lặng. Một cái gì đó xao xuyến lạ lùng, là nhớ, là thương, là một cung bậc cảm xúc rất đỗi thành lời. Chỉ biết rằng nếu có như một người nào đó ngồi cạnh ta giờ này, cũng chẳng để làm gì cả, có thể cả hai cùng lặng im hoặc cùng đang suy tư vào luồng suy nghĩ của mình cũng đủ để người ta vơi đi nỗi lòng kín đáo. Nhiều lúc cứ ngắm tầm mắt mình về màn đêm, về không trung tĩnh

Cô đơn

Có thể bạn sẽ nói rằng tôi cô đơn khi chưa thực sự tìm được cho mình một bờ vai vững chãi để dựa vào những lúc buồn vui. Có thể bạn sẽ nói rằng tôi cô đơn khi con đường kia chỉ một mình rảo bước mà không có ai bên cạnh chở che. Có thể bạn sẽ nói rằng tôi cô đơn khi những ngày nghỉ vùi đầu vào những trang blog, báo chí hay chỉ để thỏa mãn niềm đam mê ngủ nướng của mình mà không bị ai quấy rầy. Ừ, cô đơn thật. Nhưng có lẽ, với tôi đó cũng chưa hẳn là cô đơn. Chỉ là cuộc sống mà tôi chọn cho mình trong một thời gian khá dài, không yêu thương.

Forever

Hầu như bạn bè thường mặc định cho mình là một đứa bị ngoan, bị hiền, bị lịch thiệp và không văng tục chửi thề. Vâng, đó là môt điều không thể chối cãi và có thể cãi chày cãi cối cho việc mình là người hơi bị nhiều chửi thề trong những stt, cmt hay là những bài viết mà rảnh rỗi mình lại vắt óc ra để phục vụ cho bã đậu của chính mình. Đôi lúc mình nghĩ cớ sao phải như vầy trong khi nó lại không là vậy. Mình từng hình dung tới những viễn cảnh xa mông lung mà đếch phải là thực. Cũng từng mong muốn ở cái thế giới này một điều gì mới mẻ mà mình cũng chả biết mới về điều gì, về cái quái chi.