Trong lớp học, giáo sư hỏi sinh viên
Rằng tình yêu- đối nghĩa nó là gì?
Ừ sinh viên mỗi người đều như một
Chắc hẳn là sẽ ghét thưa thầy.
Ông thầy giáo lặng im trong phút chốc
Rồi nhẹ nhàng hỏi lại các sinh viên
Nếu không yêu, mà ghét thì đúng đấy
Nhưng chắc hẳn điều ấy cũng chẳng hay
Đã không yêu nhưng mà vẫn cứ ghét
Cho dù năm hay vài chục năm sau
Mình vẫn ghét bởi vì mình đang nhớ
Nhớ người mà minh đã từng thương yêu
Sẽ bất hạnh nếu bạn gặp một người
Mấy mươi năm xa cách bèn lại hỏi
Ông là ai, xin lỗi tôi không nhớ
Có lẽ nào ta đã từng gặp nhau
Nhưng hạnh phúc với bạn biết chừng nào
Khi bạn hỏi một người từng ghét bạn
Người ấy nhớ họ tên và từng việc
Bạn đã làm với những người xung quanh
Thế đấy nhé, nếu cứ ghét một người
Là ta cứ phải nhớ hoài nhớ mãi
Đem theo mình là những điều tức tối
Những u mê, những ghen ghét một người
Nếu không yêu thì có thể lãng quên
Vứt đi hết những điều hay và dở
Bắt đầu mới một lịch sử rất mới
Của cuộc đời chẳng có tên người ta.
Thế đấy nhé các bạn sinh viên ơi
Nếu không yêu thì hãy lãng quên nhé
Đối với nó không phải là ghen ghét
Mà chính là quên lãng đối yêu thương.
Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.
Nhận xét
Đăng nhận xét