Chuyển đến nội dung chính

Lời xin lỗi.

Ngày cuối 2013, viết cho những ngày cuối cùng.....
Từ ngày blogger HTB ra đời cho đến nay, tôi thấy được rằng mình còn quá khốn trong cách viết, luôn đi tọc mạch, chửi thề.... trong khi đó mình chỉ là một đứa 21 tuổi, khéo với còn bị người đời chửi là vắt mũi chưa sạch hoặc là ngựa non háu đá.... thôi thì, mặc kệ. Nhưng bên cạnh chê lắm, thì cũng còn rất nhỏ một bộ phận tìm được vẻ đẹp tiềm ẩn.... cơ mà càng tìm càng ẩn của HTB. Nay, bài cuối cùng trong năm, tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành đến một số anh chị em cô dì chú bác đã từng đọc và sốc với cách hành và lối chửi của tôi. Mong mọi người thông cảm, chỉ là anh hùng bàn phím thôi....
Nay, tôi đã xóa một số khốn nhất, không phải vì tôi sợ, không phải vì này vì nọ. Mà là vì, tôi muốn ngay từ năm mới, tôi sẽ có cái nhìn mới mẻ hơn về cuộc đời, cách viết cũng tình cảm hơn chẳng hạn, sến sủa hơn chẳng hạn.... để phục vụ cho chính tôi và một số bộ phận tuổi trẻ nhể, rất nhể.
Thấy một số người còn mừng, khi mà : HTB ốm-blogger thiếu vắng một tên khốn. Nay, tôi hứa, tôi sẽ không dừng lại ở mức đó, mà sẽ hơn nhưng dưới một hình thức khác mà thôi.
Dĩ nhiên những lời nói, có thể bạn nghĩ tôi xúc phạm bạn, nhưng sự thật tôi chả động đến lòng tự trọng của ai-chỉ có bạn suy nghĩ nhiều nên mới thế thôi.
Dù cho nắng hay mưa, dây dưa hay dứt khoát, thoát tục hay không, lông bông hay ở chợ.... thì tôi, HTB quyết chí sẽ làm bạn với tất cả các bạn, nếu có thiện chí.... và sẵn sàng giúp đỡ các bạn trên mọi phương diện ( trừ tiền bạc) .
Năm 2014, chúc cho các bạn sức khỏe để có thể tiếp tục theo dõi HTB mà đi hóng hớt.
Thân.
Hoa Trong Bão

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.