Chuyển đến nội dung chính

Lời xin lỗi.

Ngày cuối 2013, viết cho những ngày cuối cùng.....
Từ ngày blogger HTB ra đời cho đến nay, tôi thấy được rằng mình còn quá khốn trong cách viết, luôn đi tọc mạch, chửi thề.... trong khi đó mình chỉ là một đứa 21 tuổi, khéo với còn bị người đời chửi là vắt mũi chưa sạch hoặc là ngựa non háu đá.... thôi thì, mặc kệ. Nhưng bên cạnh chê lắm, thì cũng còn rất nhỏ một bộ phận tìm được vẻ đẹp tiềm ẩn.... cơ mà càng tìm càng ẩn của HTB. Nay, bài cuối cùng trong năm, tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành đến một số anh chị em cô dì chú bác đã từng đọc và sốc với cách hành và lối chửi của tôi. Mong mọi người thông cảm, chỉ là anh hùng bàn phím thôi....
Nay, tôi đã xóa một số khốn nhất, không phải vì tôi sợ, không phải vì này vì nọ. Mà là vì, tôi muốn ngay từ năm mới, tôi sẽ có cái nhìn mới mẻ hơn về cuộc đời, cách viết cũng tình cảm hơn chẳng hạn, sến sủa hơn chẳng hạn.... để phục vụ cho chính tôi và một số bộ phận tuổi trẻ nhể, rất nhể.
Thấy một số người còn mừng, khi mà : HTB ốm-blogger thiếu vắng một tên khốn. Nay, tôi hứa, tôi sẽ không dừng lại ở mức đó, mà sẽ hơn nhưng dưới một hình thức khác mà thôi.
Dĩ nhiên những lời nói, có thể bạn nghĩ tôi xúc phạm bạn, nhưng sự thật tôi chả động đến lòng tự trọng của ai-chỉ có bạn suy nghĩ nhiều nên mới thế thôi.
Dù cho nắng hay mưa, dây dưa hay dứt khoát, thoát tục hay không, lông bông hay ở chợ.... thì tôi, HTB quyết chí sẽ làm bạn với tất cả các bạn, nếu có thiện chí.... và sẵn sàng giúp đỡ các bạn trên mọi phương diện ( trừ tiền bạc) .
Năm 2014, chúc cho các bạn sức khỏe để có thể tiếp tục theo dõi HTB mà đi hóng hớt.
Thân.
Hoa Trong Bão

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tản

Là phụ nữ... nhất định phải xinh. Tôi đã từng nghe ai đó nói rằng khi chia tay người yêu phụ nữ phải xinh hơn, tràn đầy sức sống hơn để cho mỗi lần người yêu cũ của mình nhìn vào họ sẽ tiếc, sẽ chơi vơi. Nhưng, riêng với bản thân tôi không hề suy nghĩ như vậy. Bởi, với tôi luôn là khi yêu cũng xinh và chia tay cũng xinh, chứ không phải là chỉ chia tay mới đẹp lên như vậy. Không phải để người ta tiếc thương vì rời bỏ mình, mà để minh chứng rằng dù bất kì ở đâu, hoàn cảnh nào và bao nhiêu tác nhân ngoài ý muốn ập đến thì người phụ nữ cũng phải xinh và vượt qua nhẹ tựa bong bóng xà phòng.

Tình yêu

Tình yêu là gì? nó là cung bậc cảm xúc, là hai trái tim lỗi nhịp cùng chung nhịp đập, là những yêu thương cháy bỏng, hờn ghen vô cớ... những nụ cười vu vơ. Và, đôi lúc chỉ lặng lặng nhìn nhau. Tình yêu đơn giản lắm, nhẹ nhàng lắm...tựa nắng ban mai nhẹ nhàng đằm thắm. Tựa khúc nhạc du dương mỗi độ thu về. Tình yêu là một người thấy thuốc luôn bên cạnh ta, động viên ta uống từng viên thuốc đắng, khuyên răn ta giữ gìn sức khỏe khi trái gió trở trời, chăm sóc ta một cách vô điều kiện mà không đòi hỏi ở ta một cái gì.... đôi lúc ân cần như mẹ chăm con, đôi lúc nghiêm khắc như chính người cha của mình để bắt mình uống từng viên thuốc đắng. Tình yêu-một bác sĩ tâm lí cực kì đáng yêu, người mà ta có thể trút bầu tâm sự mỗi khi vui buồn, ta có thể mượn bờ vai, nước mắt chảy dài mà lòng cũng vơi đi phần nào những tủi hổ. Tình yêu, người mà luôn cho ta những lời khuyên đẹp, đúng đắn nhất để ta vững tâm bước trên cuộc hành trình đầy gian nan thử thách, ta có thể yên lòng vì phía sau luôn có ngư

Khắc khoải...

Đêm ở đây tĩnh lặng vô cùng, một mình với cái máy tính. Hết vào fb, zalo rồi lại lên blog cũng chỉ để viết những tâm tư tình cảm của mình. Có lẽ sâu sắc luôn là thua thiệt, cứ nhìn hoài về xưa cũ dù hiện tại giỏi diễn như nào thì sâu thẳm niềm đau vẫn đang còn le lói. Nước mắt cứ rơi, từng dòng chữ trên bàn phím lại hiện ra dày đặc, cũng không hiểu sao cảm xúc của mình nhiều như vầy. Đọc, nghĩ mãi mà nào có biết.