Chuyển đến nội dung chính

Niềm tin



Niềm tin đã không còn thì không nên tiếp tục một mối quan hệ, vì trong một mối quan hệ không thể nào không có niềm tin.
Giống như một chiếc gương, bị vỡ rồi bạn vẫn có thể hàn gắn nó lại. Nhưng dẫu bạn có gắn lại tuyệt đến đâu thì vẫn có đó những vết nứt. Con người ta cũng giống như chiếc gương, một lần mất niềm tin là không còn gì nữa... nếu tiếp tục tình bạn cũng chẳng thể tiếp tục một niềm tin
Nếu, một người lừa dối bạn lần đầu.... chắc chắn rằng bạn sẽ nghĩ người ta sẽ lừa dối bạn lần hai, lần ba. Rồi, sau đó bạn sẽ không bao giờ tin tuyệt đối vào lời người ta... mặc dù trước mặt họ bạn vẫn tỏ ra là tin tưởng hoàn toàn, nhưng trong lương tâm bạn thì nó không cho phép bạn như vậy, nó vẫn vạch ra tìm tòi... vẫn nghi hoặc nếu có thể.
Niềm tin trong tất cả các mối quan hệ của chúng ta tựa thành trì kiên cố, phát triển hay không tất thảy còn tùy thuộc vào niềm tin. Vì thế đừng bao giờ bỏ lỡ đi cơ hội tin một người và đừng bao giờ đánh mất niềm tin của mình trong bất cứ ai. Bởi, bạc vàng mất có thể đòi lại được. Lòng tin mất rồi chẳng lấy lại được nữa đâu.
Hãy nhìn vào sự thật, cho dù sự thật đó có khốc nghiệt thế nào. Đối mặt, là cách để bạn tồn tại trong xã hội đầy thị phi này chứ không phải là trốn tránh. Đối mặt, giúp bạn hiểu và nhìn đời một cách vẹn toàn hơn, biết rõ người biết rõ ta. Cứ face to face.
Đừng bao giờ bảo với tôi rằng dù đã hết niềm tin vào một người nào đó nhưng bạn cũng đang có một mối quan hệ tốt đẹp với người ta. Vì, lúc đó tôi sẽ cười, cười trên sự vờ vịt của bạn.... đương nhiên là tôi không tin, bởi niềm tin thì không bao giờ hết và một mối quan hệ dài lâu không thể thiếu được yếu tố niềm tin.
Tôi từng nhớ trong bài niềm tin và tình bạn, tôi cũng đã từng nói rằng niềm tin rất dễ mà cũng rất khó, nó dễ dàng mất đi nếu bạn vô tình làm vỡ. Đến bây giờ, quan điểm đó với tôi vẫn không thể tách rời.
Đừng bao giờ tin người mà đã lừa dối mình.
Tha thứ cho họ luôn là món quà tuyệt vời nhất mà ta muốn tặng cho họ-nhưng niềm tin thì đã có vết sẹo rồi, chẳng xóa được đâu. Bởi lẽ, con người ta quá nhạy cảm.

p/s: lạnh quá, ngồi gõ được mấy chữ mà cóng hết cả tay. Còn vốn trong đầu nhưng tay tê buốt rồi, ngủ đã... .

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.