Chuyển đến nội dung chính

Tôi...


Chị: Chị vừa ủng hộ từ thiện em ạ, ghi tên cháu nhà chị...

Htb: Dạ. Nhưng sao chị không ghi tên chị mà lại ghi tên cháu nhà chị?
Chị: Thì mình đi với con, hơn nữa ghi để cho nó sau này cũng có tấm lòng thiện nguyện, nó luôn làm việc tốt
Htb:Nhưng đó rõ ràng là tiền của chị, có phải tiền của bé đâu. Chị lấy tiền chị đi từ thiện mà ghi tên bé, chẳng khác nào chị bảo nó là lấy tiền người khác để đi từ thiện. Sau này nó lớn, chắc nó cũng đi từ thiện, nhưng tiền nó lấy đi sẽ không là tiền của nó làm ra. 

Chị: Em nghĩ thế nào ấy nhỉ?
Htb: Trẻ con rất thích nuôi lợn, sao chị không biểu nó nuôi lợn. Những tiền mà chị cho nó nếu không dùng đến nó bỏ vào lợn. Trong năm chị cứ dạy nó nhiều việc tốt, mở các chương trình quà tặng cuộc sống cho nó xem. Cuối năm, nếu chị đi từ thiện, chắc hẳn bé sẽ lấy số tiền ấy, số tiền mà nó tích cóp được bấy lâu đưa đi từ thiện với chị. Lúc đó, chị sẽ cảm thấy tự hào và hạnh phúc gấp bội lần bây giờ.
Chị: .......
p/s: Thật ra thì có tiền thì đi thiện nguyện là một việc tốt, mỗi lần đi thì mang con mình đi cũng là một việc tốt. Để con hiểu, sau này lớn lên con cũng sẽ có trái tim thiện nguyện. Bởi vì trẻ con rất dễ ảnh hưởng tính cách của những người mà gần gũi nó, nhất là độ tuổi dưới 10 tuổi.
Ngày bé, khi mà bọn bạn chơi đủ kiểu, đủ trò thì mình luôn ôm khư khư mấy quyển sách mà đọc, bất kể quyển gì, cứ như là tự kỉ đến nơi. Chơi thì hầu như là chơi một mình. Là một tay nghịch ngợm khét tiếng. Kể cả mẹ đi coi bói, các thầy cũng bảo mình là: hiếu động quá 
Ngày còn bé, mẹ thường hay so sánh mình với những đứa cùng trang lứa. Dần dần mình bị ghen tị với chúng nó. Đúng là đồ con nít.
Bài học rút ra:
1, Mình sẽ không so sánh người này với người kia. Bởi, nếu bàn tay năm ngón đều bằng nhau thì sẽ vô vị, con người sinh ra mỗi người có một điểm mạnh và điểm yếu riêng
2, Có đọc sách mới thanh lọc được tâm hồn, nên tích cực và tích cực đọc, nhưng không được tin hoàn toàn vào sách. Cứ như là truyện cổ tích sẽ không có thật trên đời, đắc nhân tâm cũng hầu như chỉ là một phần đúng đắn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.