Chuyển đến nội dung chính

Lan man


Đạo đức luôn là chuẩn mực của xã hội. Một người có đạo đức chắc hẳn sẽ được nhiều người quý trọng, ngưỡng mộ và đôi khi được xem là thánh sống trong cái xã hội này.
Xưa, các cụ vẫn thường hay nói: tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Nhưng liệu rằng, ngay nay câu nói đó còn có giá trị vào mặt thực tiễn nữa hay chăng? Khi mà người ta thường nhìn nước sơn bên ngoài để đánh giá.
Khi mà cuộc sống đủ đây thì việc làm đẹp luôn là một vấn đề mà chị em luôn đề cập đến. Họ không còn cánh cánh lo cơm ngày ba bữa, mà khiến nhiều bóng hồng trở ngại nhất vẫn là ngoại hình, làn da... . Có cầu rồi sẽ có cung, đó là tất yếu của cuộc sống này.

Dĩ nhiên là, nhìn một người đẹp chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái trong lòng hơn là nhìn một người xấu. Nhìn một làn da nõn nà hơn là một làn da như các cụ tám mươi. Và thực tế cũng đã chứng minh được điều này, và đôi khi, người ta còn buông những lời trêu đùa vớ vẩn: mày xấu đến nỗi xúc phạm người nhìn thì nào hay biết được những nhát dao đâm sâu vào tim họ. Lời nói gió bay. Nhưng những ý nghĩ của người nghe sẽ không bay theo chiều gió, mà nó thành vết thương ở sâu tận con tim.
Đẹp về hình thức rồi sẽ phai tàn theo thời gian, nhưng vẻ đẹp tâm hồn thì sẽ đẹp mãi cùng với cuộc đời, rọi soi cho bao nhiêu thế hệ.
Yêu một cô gái đẹp về ngoại hình. Bạn có thể tự hào với đám bạn cùng tuổi, đi với cô dưới con mắt ngưỡng mộ của mọi người. Nhưng nếu bạn yêu một cô gái không xinh, một cô gái tốt thì bạn có thể tự hào với ba mẹ mình, tự hào với bản thân mình.
Nhưng, nếu yêu một cô gái có ngoại hình đẹp, có phẩm chất đẹp thì bạn quả thật là một người may mắn. Lẽ đời, được này mất nọ. Nhưng ở những người con gái mà được cả ngoại hình, được cả phẩm chất thì chắc là tiền kiếp bạn phải là người tốt lắm, nên kiếp này bạn mới được hưởng những hoa thơm trên đời.
Không phải là chỉ có cô gái xấu mới có phẩm chất tốt và cô gái đẹp thì không có phẩm chất tốt. Mà, phẩm chất ở trong mỗi con người chúng ta. Trong cái tâm của mỗi con người. Muốn tốt cũng không phải ngày một ngày hai là có, mà phải rèn giũa qua thời gian. Cát muốn thành ngọc thì trải qua bao đau đớn mới có thể sáng đẹp lung linh để lại giá trị cho cho người, nếu không rèn giũa thì cũng chỉ là những hạt cát bình thường mà thôi.
Người ta nói, tu nhà, tu chợ rồi đến tu chùa. Quả không sai. Cố nhân luôn đúng.
Các bạn trẻ hãy nhìn về hành động chứ đừng bị lòa mắt bởi những giá trị ảo tạm thời.

p/s: lần này đích thị là rét ngọt. Hầy.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.