Chuyển đến nội dung chính

Bạn nam của em

Anh thường bảo, em khó: khó gần, khó đoán, khó chiều, khó hiểu... . Những cái khó của anh tặng em cũng đủ cho em nốc ao anh một bữa ra trò, anh nhỉ?
Em cũng tiết kiệm nụ cười với anh. Thế cho nên anh phải luôn tìm tòi những câu chuyện hay, đùa em để mong em có thể nhích mép lên mà cười. Những lúc như vậy, anh không đáng yêu nhưng mà yêu cũng đáng.

Em lạnh lùng ngay cả chính với bạn nam của mình. Thế cho nên, anh luôn phải cố gắng thật nhiều để cho em có thể bớt phần băng giá. Vất vả cho anh quá rồi.

Chuyện ngày mai, không biết sẽ ra sao, đi về đâu. Cuộc đời không ai nói trước được chữ ngờ. Có thể, hôm nay đang hạnh phúc nhưng ngày mai phải chia xa, tất cả cũng chỉ vì duyên số anh nhỉ. Em không cần, bạn nam của em nghĩ quá xa xôi, chỉ cần anh với em sống vì hôm nay, trọn vẹn trong một ngày. Đủ để yêu thương anh nhỉ. Ngày mai thì để ngày mai lo.
Em biết, sẽ đôi lúc, và nhiều khi bạn nam của em mệt mỏi vô cùng, mệt với công việc và mệt cả với chính em. Nhưng anh ạ, những lúc vậy, đừng buông xuôi, nản lòng. Chúng ta cứ lặng im, có thể, sẽ mất một thời gian dài căng thẳng, chán nản nhau vô cùng, nhưng thay vì buông bỏ, chúng mình hãy suy nghĩ những tháng ngày cố gắng.
Anh cứ yên tâm, những lúc cãi vả, em sẽ không thèm chấp, vì em sẽ nghĩ bạn nam em già rồi lẩm cẩm. Còn bạn nam của em chắc cũng sẽ nghĩ rằng em trẻ người non dạ, chấp gì. Để rồi, hai chúng ta không hề giận nhau nữa. Anh nhỉ?
Dĩ nhiên, giữa em và bạn nam cũng đều có những tri kỉ riêng cho đời mình. Người đó chúng ta có thể tâm sự mọi chuyện trên đời mà nhất thiết không phải là người yêu.  Thế nên, tôn trọng bạn bè chính là tôn trọng nhau, không nên là: sao anh/em lại tâm sự với nó mà chẳng nói cho em/anh nghe nhỉ?
Những lúc bạn nam của em buồn, em không hề an ủi bạn nam một câu. Em xin lỗi, em chỉ có thể là: rượu không? bia không mà thôi. Em là một người không biết nói chuyện, hay là động viên. Em xin lỗi, thế nên bạn nam của em phải cố  gắng thật nhiều, em chỉ có thể im lặng ngồi bên anh mà thôi.
Nếu như, khoảng cách địa lý quá lớn trong khi đó tình quá mong manh. Bạn nam của em không cần giải thích gì, không cần phải lí do chi... vì đến với nhau không lí do, nên ra đi cũng đâu nhất thiết phải lí do này nọ. Để lỡ sau này trên đường chạm mặt nhau, em có thể tươi cười hỏi anh vài câu, có thể ngồi uống với nhau cốc nước như những người bạn bình thường.
Bạn nam của em – Cảm ơn anh rất nhiều.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bạn...

Hôm nay, gặp lại bạn cũ. Bạn vẫn vậy, chỉ là ít cười và trầm lắng hơn. Bạn lấy chồng cũng được  gần 5 năm. Trước kia, ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của bạn, để đến được với nhau quả là không dễ. Vậy mà, người thứ 3 xuất hiện. Và cũng vậy là, bạn không vượt qua được thử thách 5 năm đầu. Con gái theo mẹ, chồng bạn theo bồ _bồ là cô vợ cũ của bạn thân thời cấp 3 của chồng. Trước kia, cũng chỉ vì thương hại cô kia bị chồng ruồng bỏ,  3 đêm tâm sự nhắn tin, 4 đêm thì điện thoại cho chồng mình. Thì cũng chặc lưỡi cho qua, để chồng nói chuyện với cô ta. Chỉ suy nghĩ rằng là phụ nữ từ khi lấy chồng đã thiệt thòi đủ đường. Lấy chồng tệ bạc lại thêm phần đớn đau. Cô ta rất tốt, tốt đên nỗi lâu lâu nhắc nhẹ chồng bạn phải thương vợ thương con. Và, cái tốt ấy tuột lên tới đỉnh cao là ẵm luôn chồng người bạn đi mà không hề thấy hổ thẹn lương tâm. Người ta cứ nói, nếu yêu bạn, thì người đàn ông bên bạn ắt sẽ ngoan, sẽ vì bạn mà vun đắp.  Nhưng người ta lại quên không nói với bạn rằ...

Này con

Người ta thường mải đi tìm những hạnh phúc xa vời của cuộc sống mà không hề biết được rằng hạnh phúc là những điều giản dị đang túc trực bên chúng ta hằng ngày. Hạnh phúc không đâu xa, nó là mỗi buổi sáng thức dậy được cặp sách đến trường. Được cùng lũ bạn í a í ới gọi tên nhau. Được nghe tiếng giảng bài của thầy cô, và, được nghỉ ngơi sau những giờ miệt mài với đèn sách.