Chuyển đến nội dung chính

Ngày mai

Ngày mai, ngày khai giảng, ngày năm học mới bắt đầu. Biết bao cảm xúc đan xen . Nhưng đó chỉ là bốn năm về trước, ngày mà thao thức, trằn trọc cả đêm để hôm sau diện những bộ cánh mới toanh để đến chào mừng năm học mới.

Thời gian đi và không hề chờ đợi một ai. Đó là cái lẽ của quy luật vũ trụ này. Nhưng có lẽ, những cảm xúc, tình cảm sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm khảm của mỗi người.

Tiếng trống trường điểm khai giảng năm học mới, luôn là tiếng trống linh thiêng nhất. Đó như là hồn của dân tộc Việt. Tiếng trống mở ra một năm học mới, một bầu trời tri thức mới cho tất cả mọi người. Yêu thương. Trân trọng.
Đến hôm nay, bẵng đi cũng đã được bốn năm rồi không còn được nghe tiếng trống trường. Không còn được nghe bức thư chủ tịch nước gửi các cháu học sinh nhân ngày khai trường, không được nghe những lời căn dặn từ tận trong tâm của thầy hiệu trưởng. Nhưng tất cả, vẫn đang còn ở trong tim chúng em. Vẫn không thể nào quên được tiếng trống mạnh mẽ ấy, ngoan cường ấy.
Hi vọng, sau ngày mai, các em học sinh bước sang một năm học mới với nhiều niềm vui và hạnh phúc. Gặt hái được nhiều thành công trong kì học tới. Luôn đảm bảo sức khỏe và trí tuệ để mai kia xây dựng nước nhà vững mạnh. Mong sao, những người thầy cô là những người bản lĩnh nhất, chèo chống con đò giáo dục vươn xa, vượt qua muôn ngàn bão tố để học sinh ngày càng trưởng thành hơn, để các em luôn là thế hệ tài cao, tâm sáng.
Ngày mai, cũng là ngày quan trọng trọng một năm giảng dạy của bạn nam. Mong sao anh luôn là một người thầy đủ tài và đức, được học sinh yêu, đồng nghiệp quý. Trồng người luôn là một thử thách gian nan, em hi vọng rằng anh luôn luôn là một người đủ khí phách để có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của người giáo viên.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.