Chuyển đến nội dung chính

Tản 3

Có người từng hỏi tôi: tình yêu là gì?
Đúng, tình yêu muôn màu muôn vẻ. Không có một định nghĩa nào chuẩn nhất để nói về tình yêu, nó chỉ là khái niệm của mỗi con người khác nhau, chỉ có một nét tương đồng đó đều là hạnh phúc.


Với những đôi trai gái yêu nhau, đang thời kỳ sắt son không vướng bận gia đình. Tình yêu với họ cũng đơn giản vô ngần, đó là những lần hẹn hò, là những tin nhắn thâu đêm và bất chợt chìm trong giấc ngủ nào không hay. Để, khi sáng dậy mở điện thoại ra với những tin nhắn ân cần, thương yêu. Hay là những lần giận dỗi, những lần ghen tuông... tất cả cũng chỉ yêu nên mới đủ dũng khí mà trách móc người sao không tốt, sao như này như nọ.
Ly cà phê đen - tình yêu là như thế. Nếu cho quá nhiều đường sẽ là ngọt, uống xong cảm giác rất khó chịu ở cổ, khiến ta phải uống thêm nước lọc để giảm bớt sự khó chịu, dù cho đó là khó chịu ngọt ngào. Nhưng không cho đường sẽ là đắng, cũng khiến cho ta ngậm ngùi.  Chỉ còn cách cho vừa đủ lượng đường vào ly cà phê. Nhưng, không phải ai cũng làm được điều đó. Không chỉ là khéo tay, tinh mắt mà còn là có một cái đầu rất chuẩn để ước lượng một cách tuyệt vời nhất.
Bạn yêu màu đỏ, một bức tranh chỉ là gam đỏ hoàn toàn nó sẽ trở nên xấu xí. Nhưng, ở trong bức tranh ấy có màu đen của lá úa, màu đỏ của hoa, màu xanh của trời, màu trắng của mây... sẽ tạo nên một bức tranh đẹp, sống động trong bạn. Tình yêu cũng vậy, không chỉ là một gam màu duy nhất, đó là những chân thực cuộc sống buồn vui mới khiến ta thêm trân quý những tháng ngày sóng gió.
Tôi - một người cũng không hề có một tình yêu đẹp. Thế nên, tôi hiểu rõ tình yêu đẹp nó như thế nào, đó cũng có thể là bi kịch của cuộc đời tôi. Vì một người hiểu quá nhiều mà những nhu cầu tất yếu của cuộc sống không đáp ứng được thì sẽ khiến cho bản thân luôn cảm thấy hoài nghi, chán chường với cuộc sống hiện tại.
Có lẽ, có những người sinh ra để xoa dịu nỗi đau cho nhiều người nhưng không có ai đủ mạnh mẽ để lại gần và xoa dịu nỗi đau dùm họ.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.