Chuyển đến nội dung chính

Đời là bể khổ trầm luân


Có nhiều người hay than vãn, sao số tôi lại khổ như thế này? sao cuộc đời bất công với tôi thế? tôi chán với cuộc đời này...



Có thể, họ vẫn chưa hiểu hết những lời than vãn của họ, họ chưa thể chấp nhận một cuộc sống như này như kia nên suốt ngày kêu ca. Theo đạo Phật, có kiếp luân hồi, có luật nhân quả. Nếu kiếp trước mình sống tốt thì kiếp này mình sẽ hưởng cuộc sống vinh hoa, gặp nhiều người tốt. Và ngược lại, nếu kiếp trước mình hành hạ người ta thì kiếp này người ta về đòi nợ. Đó là điều đương nhiên.
Khổ- không phải là người ta động đến tí là kêu khổ, không phải là thiếu ăn là khổ mà khổ là tự trong tâm của mình phát ra. Của cải mình làm ra đều không được hưởng, con cái mình sinh ra đều bội nghĩa và sống trong lo sợ, trong hận thù, si mê... như thế mới là khổ.
Đời,là một tấm gương soi để biết được mình trong đó. Kiếp trước gây nên sóng dữ thì kiếp này phải nhận bão giông. Điều này không hề tránh khỏi, cho dù họ là bất kì ai, giàu hay nghèo.
Mình không thể cải lại cái mệnh của mình, cũng không thể không phải trả lại nợ đời cho người ta. Nhưng mình có thể làm dịu đi cái hạn của mình bằng nhiều việc tốt cho đời, tích đức, lòng luôn hướng thiện, bỏ những tham, sân, si. Cố gắng sống tốt từng ngày, nếu không giúp được ai thì cũng đừng có hại ai.
Muốn biết kiếp trước mình như nào thì hãy nhìn kiếp này của mình và muốn biết kiếp sau của mình ra sao thì nhìn vào cách sống của kiếp này. Thế nên, đừng có than vãn, bởi cũng sẽ là vô ích nếu bạn không dùng chữ tâm của mình để xoa dịu đi những gì mà bạn đã gây ra ở tiền kiếp.
Nếu nén được tức giận, đề cao lòng vị tha, tu tâm ở bạn sẽ tốt hơn tu chùa rất nhiều. Có căn duyên thì sẽ tìm về với phật, nhưng nếu không có căn duyên với cửa nhà chùa thì hãy sống thế nào để đến khi bạn nhắm mắt đi xuôi bạn cười, còn người ta khóc.
Có nhiều người, làm từ thiện với mục đích pro bản thân, thương hiệu cho công ti mình thì đó là điều không nên. Bởi, của cho sẽ khác với cách cho. Làm việc thiện với mục đích để vụ lợi cho cá nhân '' thả con săn sắt, bắt con cá rô'' thì đó là điều không nên và đó cũng sẽ gây nên nghiệp chướng cho mình.
Nghe kinh phật, nghe những lời dạy tận tâm tận tình của các thầy bạn sẽ hiểu được cuộc sống này, hiểu được cách đối nhân xử thế ở đời, hiểu được bổn phận và trách nhiệm của mình với những người thương yêu, với xã hội này... và bạn sẽ sống tốt hơn, hãy tin tôi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.