Bước thấp bước cao ra khỏi công ty. Một giọng nói quen thuộc vang lên phá cái không khí tĩnh lặng trong đầu của Khuê. Nửa muốn đi, nửa muốn ngoái lại. Trong tâm mình cô vẫn còn sợ tiếng gọi nhỡ đâu là ảo giác.
Khuê.
Khuê.
Lần này chắc chắn, cô dừng lại. Dừng lại như chính mấy năm về trước, khác một điều trước mừng vui bao nhiêu thì giờ không còn tồn đọng một chút cảm xúc cuối cùng.
Anh đứng trước cô, sau bao nhiêu năm không gặp lại anh vẫn không hề thay đổi.
Anh gọi em à? có chuyện gì không vậy?
Ừ... mình nói chuyện được không?
Giữa chúng ta còn có chuyện gì nữa anh.
Anh đứng trước cô, sau bao nhiêu năm không gặp lại anh vẫn không hề thay đổi.
Anh gọi em à? có chuyện gì không vậy?
Ừ... mình nói chuyện được không?
Giữa chúng ta còn có chuyện gì nữa anh.
Anh ...
Thôi được, anh sang quán cà phê bên cạnh, chờ em đó.
Lên xe anh chở đi luôn.
Anh đi trước đi, em đi bộ được rồi.
Em sợ à?
Thôi được, anh sang quán cà phê bên cạnh, chờ em đó.
Lên xe anh chở đi luôn.
Anh đi trước đi, em đi bộ được rồi.
Em sợ à?
Ừ, em sợ.
............................
Hai người ngồi đối diện nhau, im lặng. Tiếng nhân viên phá vỡ bầu không khí lặng lẽ của hai người.
Cà phê đen em nhé!
Anh có gì muốn nói với em sao?
Anh xin lỗi.
Sao lại xin lỗi em, anh có sai gì đâu mà xin lỗi. Nhầm người rồi hả? em đáng để anh xin lỗi sao?
Anh... anh , chắc em thất vọng về anh nhiều lắm.
Đã từ lâu rồi, em không giận anh.
Thời gian đầu em đã từng rất giận anh. Em giận tại sao anh lại đối xử với em như vậy? em giận anh tại sao anh lại im lặng, em giận anh sao anh lại khinh em chứ? em làm gì sai? Nhưng rồi, em giận anh để làm gì? giận anh thì anh cũng có biết đâu, giận chỉ làm em thêm mỏi mệt. Em chỉ trách bản thân mình khi đặt thương yêu không đúng chổ.
Anh biết đấy, ngày nào em cũng vào zalo, fb của anh xem. Dù chẳng có là gì?. Em cũng chẳng biết làm thế em được gì? nhưng đó lại là thói quen khó bỏ. Rồi, có ngày em phát hiện ra anh hủy kết bạn zalo với em, đó quả là sốc, thật sự là rất sốc, cả đêm em không hề chợp mắt được. Em ước ao mình khóc được một lần, khóc xong chắc có lẽ em sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều nhưng hình như nước mắt em khô từ lâu. Đau, thật sự rất đau anh ạ.
Anh có người mới, anh hủy kết bạn với em cũng đúng thôi. Có lẽ vì anh sợ em biết được sẽ buồn. Nhưng anh không biết được rằng thà anh để như thế, để cho em biết được rằng là anh có người mới còn hơn là anh hủy kết bạn với em. Anh hèn lắm. Anh không thương em nữa, thì cũng dành cho nhau những tôn trọng cuối cùng chứ.
Người yêu anh chắc tuyệt vời lắm anh nhỉ?
Anh xin lỗi đã không nói hết cho em, xin lỗi đã làm em buồn nhiều. Những ngày tháng không em anh cũng không hề hạnh phúc. Thật sự mệt mỏi, thật sự nhớ em, nhớ em nhiều lắm mà không hề được gặp.
Anh nói giống như là anh bị đi tù không bằng. Đùa thôi, em không còn trách anh nữa, em luôn mong anh hạnh phúc với người yêu của mình. Vì em biết anh là người tốt, nhất định anh hạnh phúc.
Đôi lúc em không có lỗi, nhưng cái lỗi chính là em nghèo. Em nghèo thì mất người yêu. Đời, không thế mà thế đấy anh.
Anh vẫn khỏe chứ?
Ừ, anh khỏe.
Anh gặp em không sợ người yêu anh ghen à?
Người ấy đang ngồi với anh sao lại ghen được em.
Em nghĩ anh có người yêu mới sao? suốt thời gian cả hai im lặng anh có quen ai đâu mà có người yêu mới, trong lòng anh lúc nào cũng nghĩ về em thật nhiều. Cố gắng để một ngày sớm nhất có thể gặp em, để có thể trở về như lúc xưa.
Anh sao vậy?
Mình đã nói lời chia tay đâu em, mình vẫn còn là người yêu của nhau dù cho im lặng trong một thời gian dài. Anh không đồng ý mình chia tay, mà em cũng nhiều tuổi rồi, ngoài anh ra thì còn ai chống ê cho em nữa đâu, làm vợ anh nhé.
Khuê vội vàng rút bàn tay mình khỏi tay anh, anh nắm chặt không cho cô rút ra, sợ tuột mất rồi anh sẽ mất cô mãi.
Anh vẫn như vậy.
Cô khác nhiều
....................................
Chiều ấy không mưa.
Cà phê hôm ấy ngọt hơn thường.
Lâu lắm rồi mới thấy nụ cười cô nở trên môi.
............................
Hai người ngồi đối diện nhau, im lặng. Tiếng nhân viên phá vỡ bầu không khí lặng lẽ của hai người.
Cà phê đen em nhé!
Anh có gì muốn nói với em sao?
Anh xin lỗi.
Sao lại xin lỗi em, anh có sai gì đâu mà xin lỗi. Nhầm người rồi hả? em đáng để anh xin lỗi sao?
Anh... anh , chắc em thất vọng về anh nhiều lắm.
Đã từ lâu rồi, em không giận anh.
Thời gian đầu em đã từng rất giận anh. Em giận tại sao anh lại đối xử với em như vậy? em giận anh tại sao anh lại im lặng, em giận anh sao anh lại khinh em chứ? em làm gì sai? Nhưng rồi, em giận anh để làm gì? giận anh thì anh cũng có biết đâu, giận chỉ làm em thêm mỏi mệt. Em chỉ trách bản thân mình khi đặt thương yêu không đúng chổ.
Anh biết đấy, ngày nào em cũng vào zalo, fb của anh xem. Dù chẳng có là gì?. Em cũng chẳng biết làm thế em được gì? nhưng đó lại là thói quen khó bỏ. Rồi, có ngày em phát hiện ra anh hủy kết bạn zalo với em, đó quả là sốc, thật sự là rất sốc, cả đêm em không hề chợp mắt được. Em ước ao mình khóc được một lần, khóc xong chắc có lẽ em sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều nhưng hình như nước mắt em khô từ lâu. Đau, thật sự rất đau anh ạ.
Anh có người mới, anh hủy kết bạn với em cũng đúng thôi. Có lẽ vì anh sợ em biết được sẽ buồn. Nhưng anh không biết được rằng thà anh để như thế, để cho em biết được rằng là anh có người mới còn hơn là anh hủy kết bạn với em. Anh hèn lắm. Anh không thương em nữa, thì cũng dành cho nhau những tôn trọng cuối cùng chứ.
Người yêu anh chắc tuyệt vời lắm anh nhỉ?
Anh xin lỗi đã không nói hết cho em, xin lỗi đã làm em buồn nhiều. Những ngày tháng không em anh cũng không hề hạnh phúc. Thật sự mệt mỏi, thật sự nhớ em, nhớ em nhiều lắm mà không hề được gặp.
Anh nói giống như là anh bị đi tù không bằng. Đùa thôi, em không còn trách anh nữa, em luôn mong anh hạnh phúc với người yêu của mình. Vì em biết anh là người tốt, nhất định anh hạnh phúc.
Đôi lúc em không có lỗi, nhưng cái lỗi chính là em nghèo. Em nghèo thì mất người yêu. Đời, không thế mà thế đấy anh.
Anh vẫn khỏe chứ?
Ừ, anh khỏe.
Anh gặp em không sợ người yêu anh ghen à?
Người ấy đang ngồi với anh sao lại ghen được em.
Em nghĩ anh có người yêu mới sao? suốt thời gian cả hai im lặng anh có quen ai đâu mà có người yêu mới, trong lòng anh lúc nào cũng nghĩ về em thật nhiều. Cố gắng để một ngày sớm nhất có thể gặp em, để có thể trở về như lúc xưa.
Anh sao vậy?
Mình đã nói lời chia tay đâu em, mình vẫn còn là người yêu của nhau dù cho im lặng trong một thời gian dài. Anh không đồng ý mình chia tay, mà em cũng nhiều tuổi rồi, ngoài anh ra thì còn ai chống ê cho em nữa đâu, làm vợ anh nhé.
Khuê vội vàng rút bàn tay mình khỏi tay anh, anh nắm chặt không cho cô rút ra, sợ tuột mất rồi anh sẽ mất cô mãi.
Anh vẫn như vậy.
Cô khác nhiều
....................................
Chiều ấy không mưa.
Cà phê hôm ấy ngọt hơn thường.
Lâu lắm rồi mới thấy nụ cười cô nở trên môi.
Nhận xét
Đăng nhận xét