Chuyển đến nội dung chính

Đừng...

Cuộc sống luôn xoay vần, vô tình phủ lớp bụi mờ về dĩ vãng. Đến một lúc nào đó bất chợt đưa nó ra lau chùi rồi lại giật mình bởi còn đang thổn thức.

Những gì đã qua, có bao nhiêu buồn vui lẫn lộn. Nhưng, biết chắc rằng tại thời điểm đó thì quyết định đó có thể hối hận về sau nhưng cách nhìn nhận vấn đề luôn là đúng. Nó chỉ đúng với người này, chưa hẳn đúng với người khác, nhưng chí ít là nó đã cho ta thêm cái nhìn đúng đắn nhất về những gì đã xẩy ra trong quá khứ.
Cuộc sống của bạn là do bạn chọn, vui buồn sướng khổ là do mình. Đừng vì những tác động bên ngoài mà làm cho mình trở thành một quân bài trong tay người khác. Cứ sống vì mình, sống cho mình... chịu trách nhiệm về cuộc sống mình chứ không ai chịu trách nhiệm về cuộc sống của bạn, người khác không có nghĩa vụ phải làm bạn vui khi buồn, phải khiến bạn giàu có khi túng thiếu. Vậy, những quyết định của người đời luôn là bài tham khảo cho một cuộc sống mà bạn chọn.
Đã có bao nhiêu người vì tác động xung quanh mà sẵn sàng từ bỏ những gì mình thích và sẵn sàng sống vì người khác. Để rồi, vẹn tròn thì không sao. Không vẹn tròn rồi lại đổ lỗi người này người nọ. Tại ai ư, tại bản thân mình chứ là tại ai? lập trường không vững thì phải chịu những trái đắng của cuộc đời chứ làm sao mà đi trách người ta được. Bạn chọn như vầy, vì bạn muốn sống cho đẹp lòng người ta, thế nên trách làm gì, chỉ làm thêm đau cho bản thân.
Có mấy ai đủ dũng cảm để vượt qua cái ràng buộc của gia đình và xã hội.
Không ai có quyền phán xét ai trong cuộc đời này. Có thể hôm qua, hôm nay họ nghèo nhưng ngày mai chưa chắc đã là như vậy.
Đừng bỏ những gì mà mình thích, vì có thể một ngày nào đó nhìn lại bạn sẽ hối hận về quyết định của mình.
Đừng níu kéo những gì ngoài tầm với. Đến và đi là lẽ thường tình của cuộc sống. Người nào đến sẽ đến, người nào đi sẽ đi. Đừng ép người, đừng ép mình.
Bởi, không ai đáng để bị tổn thương.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.