Chuyển đến nội dung chính

Em

Thời gian cứ thế trôi đi, bao nhiêu nỗi đau gom lại chôn sâu thẳm vô tình biến cảm xúc trở nên chai lỳ. Sợ những mối quan hệ ngoài kia, sợ những yêu thương lợt phai hay những vô tình chợt đến và đi trong cuộc sống này.


Tôi từng gặp em, vô tình trong ánh mắt ấy tôi thấy nỗi buồn chôn dấu mặc dù gương mặt thanh tao kia vẫn toát lên nụ cười tươi rạng rỡ. Em mạnh mẽ, có lẽ cái bản tính ấy đã che đi sự nhẹ nhàng  sâu lắng trong con người em. Ngồi nói chuyện, sâu sắc và quên bản thân mình đã khiến cho tôi chìm đắm vào những lời kể của em. Thương người con gái nặng tình, tốt tính nhưng chịu nhiều sóng gió của cuộc đời.
Em lựa chọn những rong chơi của cuộc đời để quên lãng mình vào lãng du. Vùi mình trong sâu thẳm niềm đau, chôn sâu những dĩ vãng để không ai được phép làm em thêm buồn tủi nữa.Em thế đấy, mạnh mẽ đến đau lòng.
Tôi vẫn thường bàn với em những dự định của cuộc đời, những buồn vui trong những tháng ngày rong ruổi. Em thế đấy,  không kiệm những lời suy nghĩ khi được hỏi vấn đề gì.
Gặp em lần sau cuối, chỉ mong cho bản thân của em bước sang một trang mới của cuộc đời.  Em nhẹ nhàng, không còn nóng nảy giống mọi lần, cũng chẳng biết bao lâu, bao lâu nữa mới được gặp lại nhưng trong thâm tâm của mình thì vẫn mong em được an yên, xóa quá khứ và viết nên những dòng lịch sử mới cho đời mình.
Còn bản thân tôi, có lẽ lối đi cho riêng mình vẫn còn phải tiếp tục, vẫn còn phải mang nặng những sầu muộn, ưu tư. Cảm ơn em vì những lần được trò chuyện, giãi bày. Cảm ơn em vì em luôn mang đến những niềm vui cho bản thân mình.
Chỉ hi vọng sau này gặp lại, mong em sẽ có bến đỗ mới của cuộc đời mình.
Xóa quá khứ em nghe.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.