Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2017

Chờ...

Màn đêm buông xuống từ lúc nào, list nhạc cũng hết từ bao giờ. Nhìn xuống đồng hồ thì cũng đã là 20h. Bụng bắt đầu cồn cào, điện thoại mấy tin nhắn đến từ lúc chiều mà cô mảy may không biết.

Cô gái ấy

Cô gái ấy chọn cách sống lặng im Không phải vì không biết thương biết nhớ Mà cuộc đời có bao điều trắc trở Cô sợ rằng lại dang dở tình yêu

Gặp gỡ...

Có người từng bảo với tôi rằng cuộc sống cần có một người để cố gắng, cần có một người để tâm sự tất thảy những gì đã xảy ra và cùng người nắm tay đi trên đoạn đường dài. Người ấy, người ta thương suốt trọn vẹn cuộc đời.

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.