Chuyển đến nội dung chính

Gặp gỡ

Tiếng chân bước vào thềm, tiếng trẻ con ới à... và, giọng nói quen thuộc cất lên. Khuê bước ra ngoài, giật mình dù cho trong thâm tâm cô biết được rằng điều gì đến sẽ đến.



Anh... chào anh, cô giữ thói lịch sự giống như bao người.
Còn anh ngỡ ngàng, dù cho nhiều lần từ xa nhìn sang thấy có gì đó quen quen nhưng vẫn không ngờ đó là Khuê.
Chi vậy anh, cô mở lời để xóa đi bầu không khí nặng nề. Chắc chỉ mình cô cảm thấy nặng nè, vì trong anh giờ đã có vợ, có con thì còn gì đau đáu về những ngày đã qua nữa.
Vợ anh bảo có cô hàng xóm người Hà Tĩnh, rảnh rỗi bế con sang chơi, nghe bảo em ở đây không có người thân nên sang nói chuyện cho vui.
Dạ, cảm ơn vợ chồng anh. 
Anh thật sự không ngờ mình lại làm hàng xóm của nhau.
Thế mới nói trái đất tròn anh ạ.
Ừ... người yêu em không đến chở em đi chơi à?
Không anh, anh ấy mấy ngày hôm nay bận lắm, mà em đi một mình thì lại lười. Đang muốn lên Sài Gòn mà cũng lười không lên nè.
Em vẫn như xưa nhỉ?
Hi... người ta nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà anh.
Công việc tốt chứ anh, làm có mệt không?
Vẫn bình thường em ạ,
Bình thường là ổn rồi, giờ có vợ có con thì cần công việc ổn định, không nên bay nhảy giống thời thanh niên.
Em định lúc nào lấy chồng đấy, bằng tuổi vợ anh mà vợ anh thì đã làm mẹ rồi, em thì vẫn còn...
Còn ế đúng không anh? hiii
Không, ý anh không phải vậy...
Đùa thôi, vạn sự tùy duyên anh ạ, cứ coi duyên muộn là duyên lành.
Ở đây một mình lúc nào rỗi thì sang chơi với vợ anh, vợ anh ở nhà một mình cũng buồn,
Anh không sợ vợ anh ghen à?
Nếu ghen cô ấy đã chẳng bảo anh bế con sang chơi với em cho em đỡ buồn
Anh không nghĩ là chị ấy chưa biết sao?
Biết chứ? nhưng ai cũng có quá khứ,chúng ta giờ ai cũng sống cho hiện tại mà.
Em xin lỗi, em cứ nghĩ ai cũng ích kỷ giống mình.
.....................
Có những chia xa mà không ngờ vẫn còn ngày gặp lại. Gặp lại rồi chúng ta không còn giữ đúng vị trí của năm nào. Ai cũng có những mối quan hệ riêng, lo toan riêng. Anh và em cũng vậy. Chúng ta vờ như quên hết thảy những gì đã từng để có thể có cuộc sống tốt hơn giữa bộn bề.
Em vẫn sẽ phải cố gắng nhiều hơn nữa trên đoạn đường hiện tại và tương lai. Vẫn phải đối mặt với niềm đau. Chỉ mong sao anh luôn an yên và hạnh phúc.
Mạnh mẽ chỉ là vỏ bọc của trái tim tổn thương quá nhiều.
Chỉ mong sao anh luôn hạnh phúc

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.