Chuyển đến nội dung chính

Yêu người nhỏ tuổi

Yêu người nhỏ tuổi.
Nếu như, người ta thường bảo rằng yêu người lớn tuổi hơn là để có chở che, có sự chín chắn, có được bình yên sau những ngày dài mỏi mệt, rã rời. Người ta chọn cho mình sự trưởng thành, chọn cho mình một bức tường vững chắc và kiên cố để hi vọng rằng có thể cùng nhau đi đến suốt cuộc đời.

Nhưng, cũng có người chọn trụ cột cho cuộc đời mình là những người nhỏ tuổi hơn. Không hải vì họ an bài cho số phận, cũng không phải vì họ đang còn muốn những cuộc vui kéo dài bên người thương mà không cần lo đến tương lai. Mà bởi vì họ tin, họ tin con mắt nhìn người của mình, và họ còn tin vào tình yêu và sự chín chắn trưởng thành của những con người có thể ít tuổi hơn họ.
Sự trưởng thành của con người ta không phải là số tuổi, cũng càng không thể chứng minh rằng càng nhiều tuổi thì con người ta trưởng thành hơn. Người ta trưởng thành hơn là do tính cách của mình tạo nên cộng với những thăng trầm của xã hội khiến cho con người ta chín chắn hơn trong suy nghĩ, trong những quyết định đúng sai của cuộc đời.
Cuộc đời luôn cho bạn những phép thử, liệu bạn có bao giờ mạo hiểm?
Yêu người nhỏ tuổi, có thể đôi lần chúng ta sẽ bị những tác nhân ngoài chi phối về tình yêu của mình. Nhưng, chỉ cần bản thân đủ tự tin và tình yêu đủ lớn thì thị phi thiên hạ nào đâu khăn khó, nó cũng nhẹ nhàng như bong bóng xà phòng. Dễ bay và dễ vỡ.
Chỉ cần ở bên ai an yên, chỉ cần ở bên ai có thể vơi đi những nỗi lòng chất chứa, chỉ cần ở bên ai khiến ta mạnh mẽ để có thể vượt qua những sóng gió cuộc đời thì ít nhiều tuổi nào sá chi.
Được làm việc mình thích, được lấy người mình thương thì đó luôn là hạnh phúc của cuộc đời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.