Chuyển đến nội dung chính

Mẹ

Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.

Người ta từng hỏi tôi rằng: thần tượng của bạn là ai?
Là cha mẹ tôi.
Đó là những người cho tôi hình hài để tôi có thể lớn khôn, cho tôi tri thức để tôi có thể làm hành trang vững bước trong cuộc sống này và trao tặng cho tôi tình yêu thương vô bờ bến để tôi biết rằng mình là người hạnh phúc, hạnh phúc trong cuộc sống dung dị đời thường.
Những người bình lặng và quyền lực của cuộc đời tôi, thương tôi bằng tình thương của những người từng trải : nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc vô cùng. 
Có những tháng ngày vùi đầu trong công việc, về nhà miệt mài với con chữ mà không thể nào còn thời gian gọi cho mẹ được một lời. Nhưng, không bao giờ trách móc, không bao giờ giận hờn khi cả tháng không hề liên lạc với con, vẫn luôn là: làm vừa thôi, ăn uống điều độ cho khỏe... và, kiếm chồng là vừa.
Mẹ là vậy đó, yêu con không bao giờ bằng lời nói, thương con cũng chỉ là lặng im và dõi theo từng bước đi, theo từng cung bậc cảm xúc của con...
Động viên con cố gắng từng ngày, động viên con sau mỗi lần con vấp ngã... đứng dậy nào, đưa tay đây mẹ đỡ lên.
Cảm ơn mẹ, luôn đồng hành cùng con trong những chuyến thiện nguyện từ ngày con còn là sinh viên đến tận bây giờ, dù không ở bên nhưng luôn sát cánh cùng con để con có thêm động lực để chia sẽ với những người kém may mắn hơn con trong cuộc sống này.
Cảm ơn mẹ, người đã tôn trọng ước mơ của con và cho con tự quyết định cuộc đời của mình chứ không hề muốn con sống trở thành bản sao của cha mẹ. Lắng nghe và luôn động viên con khi bản thân một mình con gái chèo chống giữa đất khách quê người. 
Cảm ơn mẹ đã luôn tin tưởng con, luôn cho con động lực mỗi lần con gặp biến cố trong cuộc đời, để con có thể vững vàng hơn trong cuộc sống.
... Và, cảm ơn mẹ vì những đòn roi của ngày xưa, những la mắng khi con không ngoan để con sống có trách nhiệm với cuộc đời của mình hơn, con biết tôn trọng những lời nói của mình hơn.
Cảm ơn, vì những gì tuyệt vời nhất mẹ đều dành cho con

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.