Hai mươi mấy tuổi...
Hai mươi mấy tuổi con người ta tràn đầy nhiệt huyết, nhiều hoài bão và đam mê. Luôn muốn khẳng định mình trong một xã hội xô bồ. Vòng quay cuộc sống, vòng quay tuổi thanh xuân qua đi một cách quay cuồng. Thời gian cứ như là vậy, chóng vánh đến đau lòng.
Hai mươi mấy tuổi, vẫn còn những cuộc vui vùi mình thâu đêm. Khi con người ta bất chấp sức khỏe chỉ để thỏa mãn những cuộc vui sau tháng ngày áp lực công việc nặng nề, khi người ta có thể cụng vài ba ly là thâu đếm đến sáng chỉ vì bàn chuyện công việc và thiên hạ như nào.
Hai mươi mấy tuổi, có những người vội đến và vội bước ra khỏi cuộc đời ta... người ta vội cho mình những cung bậc cảm xúc, vội nhìn nhận một vấn đề mà không hề đếm xỉa đến những rủi ro tiềm ẩn. Để rồi, khi nhận ra trái đắng cuộc đời rồi lại trơ lỳ xúc cảm. Bình thản đến đau lòng.
Hai mươi mấy tuổi... có thể không bình lặng giữa cuộc đời phong sương, không thể giữ nổi bản thân mình mỗi khi cơn nóng giận ùa về... nhưng tôi tin, ở hai mấy tuổi con người ta dũng cảm nhất, điên nhất để có thể khi ba mấy tuổi nhìn lại quãng thời gian xưa với nụ cười bình yên đến lạ.
Nhận xét
Đăng nhận xét