Chuyển đến nội dung chính

Đàn ông làm việc nhà


một xã hội đang trên đà phát triển như hiện nay, việc nhà không phải là việc riêng của người phụ nữ trong gia đình mà việc nhà đã trở thành việc chung cho mọi thành viên trong gia đình.
Người ta thấy người đàn ông mà làm việc nhà thì cho rằng người đàn ông đó là yếu yếu hèn hèn. Xin thưa rằng, người nào mà bảo người đàn ông đó là yếu yếu hèn hèn thì chắc tư tưởng của người ấy không thoát được qua hai chữ phong kiến. Làm sao mà có thể nhận định được người ta yếu yếu hèn hèn khi mà thấy người ta làm việc nhà giúp vợ? chính những người mang tư tưởng phong kiến ấy mới là yếu hèn.
Chẳng nhẽ đầu đội trời, chân đạp đất như thế mới là anh hùng, mới là đàn ông con trai?
Một người đàn ông thương vợ không phải là người đàn ông chỉ biết lăn lội trên thương trường kiếm thật nhiều tiền rồi đưa tiền về cho vợ, mà người đàn ông thương vợ phải là người biết sẽ chia và đỡ đần vợ việc nhà, cùng giúp vợ trong việc chỉ dạy con cái nên người. Một người cha mẫu mực không phải là người cha kiếm tiền giỏi mà là người cha luôn gần gũi con cái mỗi lúc cần, tâm sự với con những điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Tình yêu  không thể quy đổi bằng tiền, nếu mà người đàn ông đưa tiền về cho vợ rồi bỏ bê việc nhà, thì chẳng khác gì người ấy đã đem tình yêu của mình ngang giá với tiền.
Thiết nghĩ rằng, lấy vợ là để duy trì nòi giống, vợ chồng cùng sẽ chia những buồn vui trong cuộc sống, cùng nhau làm việc nhà mỗi lúc cả hai rảnh rỗi. Chứ mà lấy vợ về rồi phó mặc tất cả cho vợ, thì có lẽ bạn nên thuê ô sin thì hơn. Vợ khác, ô sin khác. Vợ là người mà đồng cam cộng khổ với mình, đừng bao giờ biến vợ thành một người ô sin trong nhà.
Đàn ông làm việc nhà cũng là thường tình, có thương vợ, yêu vợ thì họ sẽ vượt qua được bao nhiêu rào cản của xã hội để làm cái việc mà nhiều người ta vẫn thường nói là việc của đàn bà.
Bạn thử nghĩ mà xem, trên đời này có nhiều người đàn ông sớm mất vợ, một mình họ gà trống nuôi con, vừa làm tròn trách nhiệm của người cha, người mẹ… vậy, những người như họ là yếu yếu hèn hèn, là đàn bà sao?
Người vợ cũng đi làm, người chồng cũng đi làm, tối về nhà thì chồng lo đọc báo, xem ti vi. Vợ thì dọn dẹp nhà cửa, chăm cho con học. Như thế, chồng có nghĩ gì không? Khi thấy người mà mình yêu làm quần quật ở cơ quan rồi ở gia đình? Hay đó là trách nhiệm của người vợ, đã làm vợ thì phải chịu thiệt để cho chồng được sung sướng?
Người đàn ông làm việc nhà ắt hẳn phải là người đàn ông thương vợ và tâm lí chứ không phải người đàn ông làm việc nhà là người ái ái hay là đàn bà.
Đàn ông làm việc nhà cũng tốt chứ sao?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tản

Là phụ nữ... nhất định phải xinh. Tôi đã từng nghe ai đó nói rằng khi chia tay người yêu phụ nữ phải xinh hơn, tràn đầy sức sống hơn để cho mỗi lần người yêu cũ của mình nhìn vào họ sẽ tiếc, sẽ chơi vơi. Nhưng, riêng với bản thân tôi không hề suy nghĩ như vậy. Bởi, với tôi luôn là khi yêu cũng xinh và chia tay cũng xinh, chứ không phải là chỉ chia tay mới đẹp lên như vậy. Không phải để người ta tiếc thương vì rời bỏ mình, mà để minh chứng rằng dù bất kì ở đâu, hoàn cảnh nào và bao nhiêu tác nhân ngoài ý muốn ập đến thì người phụ nữ cũng phải xinh và vượt qua nhẹ tựa bong bóng xà phòng.

Tình yêu

Tình yêu là gì? nó là cung bậc cảm xúc, là hai trái tim lỗi nhịp cùng chung nhịp đập, là những yêu thương cháy bỏng, hờn ghen vô cớ... những nụ cười vu vơ. Và, đôi lúc chỉ lặng lặng nhìn nhau. Tình yêu đơn giản lắm, nhẹ nhàng lắm...tựa nắng ban mai nhẹ nhàng đằm thắm. Tựa khúc nhạc du dương mỗi độ thu về. Tình yêu là một người thấy thuốc luôn bên cạnh ta, động viên ta uống từng viên thuốc đắng, khuyên răn ta giữ gìn sức khỏe khi trái gió trở trời, chăm sóc ta một cách vô điều kiện mà không đòi hỏi ở ta một cái gì.... đôi lúc ân cần như mẹ chăm con, đôi lúc nghiêm khắc như chính người cha của mình để bắt mình uống từng viên thuốc đắng. Tình yêu-một bác sĩ tâm lí cực kì đáng yêu, người mà ta có thể trút bầu tâm sự mỗi khi vui buồn, ta có thể mượn bờ vai, nước mắt chảy dài mà lòng cũng vơi đi phần nào những tủi hổ. Tình yêu, người mà luôn cho ta những lời khuyên đẹp, đúng đắn nhất để ta vững tâm bước trên cuộc hành trình đầy gian nan thử thách, ta có thể yên lòng vì phía sau luôn có ngư

Cô... và nỗi nhớ!

Một mình lang thang trên công viên, nhìn dân chúng tấp nập, nhìn những cụ bà cụ ông thể dục, những đứa trẻ bi bô bên ba mẹ chúng... Lòng cô bình an, lâu lắm rồi mới có cảm giác như này. Ngồi xuống hàng ghế đá, một mình cô với những ý niệm giảm đơn cho một buổi chiều đầy thi vị. Chuông điện thoại reo, đưa cô về hiện thực của cuộc sống.