Chuyện kể các cô giáo,
Dạy học ở Sam Lang.
Vượt sông mang cái chữ,
Cho học sinh bản làng.
Mùa nước lũ chảy xiết,
Qua sông không có cầu.
Đành đánh cược số phận,
Các cô chui vào bao...
Chàng trai bản khỏe mạnh,
Kéo cô giáo qua sông.
Cô giáo cùng cái chữ,
Túi ni lông phập phồng.
Lòng yêu nghề chiến thắng,
Thương đàn em thơ ngây.
Kiểu qua sông dạy học,
Duy nhất thế giới này.
Chuyện gì xẩy ra nhỉ?
Nếu chàng trai tuột tay...
Tình yêu vì cái chữ,
Đâu ngần ngại phút giây.
Lạc quan và hài hước,
Cô bảo:"Cũng bình thường,
Chui vào bao mùa lũ,
Như hộp sữa,cân đường"...
...Một cây cầu treo nhỉ?
Không biết mấy tỷ đồng!
Nhưng so một đất nước,
Thì có nhiều lắm không?
Giật mình mùa lũ đến,
Lòng dấy nỗi ước mong.
Sam Lang không còn cảnh,
Cô vào bao vượt sông....
Nhận xét
Đăng nhận xét