Chuyển đến nội dung chính

Cô Tô





Hãy cùng em,anh nhé,
Ta ra đảo Cô Tô.
Trinh nguyên từng bãi cát,
Một thiên đường hoang sơ,


Hòa mình trong gió,cát,
Em muốn được thấy anh.
Vạm vỡ trước sóng dữ,
Che chở em..mong manh.


Cô Tô nguyên vẹn lắm,
Mộc mạc với rừng thông.
Hoang sơ với rừng dẻ,
Rừng sâu thẳm mênh mông.

Con đường mòn xuyên suốt,
Một bức tranh thanh bình.
Ta như lạc tiên đảo,
Huyền ảo và lung linh...

Em hóa thành Tiên cá,
Bơi lội giỡn đùa anh.
Anh thành chàng ngư phủ,
Buông câu..chờ ..tội tình.

Ta sẽ lên cầu Mỵ,
Cùng đón mặt trời lên.
Bình minh trên cao vót,
Cảnh đẹp xứ thần tiên...

Lăn mình trong hồng cát,
Của bãi biển Hồng Vàn.
Trinh nguyên...em và cát,
Đừng cùng biển.... thở than.

Cô Tô nhiều chỗ đẹp,
Tượng đài Bác,hải đăng.
Rừng Trõi,bãi Vàn Chảy,
Sóng vỗ bờ tung tăng...

Cô Tô như trinh nữ,
Nguyên vẹn giữa đất trời.
Kiều diễm và bí ẩn,
Như em của anh thôi!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.