Chuyển đến nội dung chính

Có đôi lúc!

giật mình tỉnh dậy,ta cảm thấy cô đơn lạc lõng vô cùng nhưng bất chợt nghĩ về những người thân yêu, ta lại cảm thấy lòng mình ấm áp bởi những nụ cười!
Có đôi lúc ta cảm thấy cả thế giới này quay lưng lại với chúng ta nhưng chỉ cần ai đó trao cho ta một ánh mắt yêu thương thôi cũng đủ làm ta cảm thấy ấm lòng!
[​IMG]



Có đôi lúc gục ngã trước đường đời, chỉ một bàn tay của người xa lạ đưa ra cho ta bám cũng đủ làm ta có thêm nghị lực để đương đầu với những khó khăn trong cuộc đời!

Có đôi lúc ta tự ti về hình thức của mình nhưng chỉ cần một lời nói thôi cũng đủ làm ta hãnh diện về bản thân mình biết bao!
Có đôi lúc mối tình đầu qua đi, ta cứ nhầm tưởng rằng sẽ không có tình yêu nào đến với ta nữa nhưng bất chợt ta hiểu rằng tình yêu chưa thực sự đến với ta, sẽ có người tốt hơn người ấy sẽ đến bên ta, sẽ cùng ta bước trên con đườngđầy gian truân nhưng cũng thật nhiều hạnh phúc!

Có đôi lúc ta cảm thấy cô đơn khi đi dưới con đường nhưng bất chợt ta lắng lòng mình lại, nghe tiếng chim kêu, nghe tiếng gió thổi thì ta lại cảm thấy hạnh phúc vô cùng khi được tận hưởng cuộc sống một cách nhàn hạ! 
Có đôi lúc đi dưới những cơn mưa, người ta sũng nước nhưng đó cũng là niềm hạnh phúc khi mà ta được tự do thỏa ước mơ của mình, mặc cho người đời bảo ta thế này thế nọ!

Có đôi lúc ta buồn vì trong ta vẫn còn tồn tại nhiều khuyết điểm, khi ấy chính là lúc ta tự hoàn thiện bản thân mình hơn, bởi nhận thức được khuyết điểm của mình thì sẽ có cách sửa chữa lại những lỗi lầm!
Có đôi lúc đang bực tức nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười hồn nhiên của những đứa trẻ, những giọng nói bi bô của các bé ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, sự bức tức tan biến nhanh mà thay vào đó là những nụ cười!

Cuộc sống không phải lúc nào cũng là con đường trải bằng thảm hồng nhưng cũng không hẳn là chông gai hoàn toàn, khi chúng ta biết hi sinh cho người khác là lúc chúng ta nhận được nhiều nhất, hạnh phúc là sự sẻ chia, là những nụ cười trong sáng của các bé, là bản tình ca du dương của những cặp tình nhân, là ánh mắt rớm lệ của người cha người mẹ khi thấy con mình trưởng thành hơn rất nhiều…và thế, đó chính là hạnh phúc!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người thương

Có những người ta biết rằng rất thương nhưng không thể nói rằng ta yêu họ. Vì khi nói ra chắc rằng ta sẽ mất họ mãi. Anh chọn cho mình lặng im dõi theo từng bước đi của em, chọn cho mình thương em trong im lặng, lặng lẽ bên em mỗi lúc em cần, lặng lặng gói gém tình cảm của mình để cho em không thể nào mà biết rằng anh thương em nhiều như thế.

Lời cảm tạ...

                                               Đây là tôi, nhưng mà chibi. Cảm ơn bác. Trước khi về quê thì viết cái cho rực rỡ, cho nó có khí thế. Gọi là cuối năm nói sạch, nói tuột để bước sang đầu năm mới cho vui, cho nó gọi là đúng quy trình. Định điểm một vài tin vu vơ, gọi là để khoe mẽ với các bạn trẻ rằng ngày nào tôi cũng đọc báo để các bạn biết được rằng ngoài chung tình với face ra thì thú vui tao nhã của tôi vẫn là đọc báo. Nhưng mà thôi, nói cái khác cho có khí thế, gọi là cho đúng các bạn trẻ, không được rời xa thực tế.... rứa thôi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, vâng-hôm qua là ngày 22 thì Hà Nội mới có không khí tết. Đào với quất mới khoe sắc sặc sỡ ở đường, điểm tô cho cái thành phố đúng quy trình. Mọi góc ở bên Văn Miếu cũng được tận dụng hết sức là trơn tru để chào đón các cụ đồ ngồi cho chữ... ờ quên, bán chữ mới đúng, nhưng phải nói cho chữ cho nó đúng quy trình. Rứa thôi.