Một bác nông dân nọ,
Trời chưa sáng, đầy sương,
Đi chợ, vấp hòn đá
Nằm ngay chính giữa đường.
Trời chưa sáng, đầy sương,
Đi chợ, vấp hòn đá
Nằm ngay chính giữa đường.
“Hòn đá lớn như thế,
Ai để đây, làm gì?
Vấp ngã nguy hiểm lắm.”
Ông cằn nhằn, rồi đi.
Ai để đây, làm gì?
Vấp ngã nguy hiểm lắm.”
Ông cằn nhằn, rồi đi.
Buổi tối, bà bán sữa
Vấp phải hòn đá này.
Bà đã né tránh nó
Khi nhìn thấy ban ngày.
Vấp phải hòn đá này.
Bà đã né tránh nó
Khi nhìn thấy ban ngày.
Bà nguyền rủa hòn đá,
Vội vã tránh ra xa,
Rồi gánh sữa đi tiếp,
Bực mình đến tận nhà.
Vội vã tránh ra xa,
Rồi gánh sữa đi tiếp,
Bực mình đến tận nhà.
Suốt mấy ngày hòn đá
Nằm chềnh ềnh giữa đường.
Nhiều người thấy, né tránh,
Nhiều người vấp, bị thương.
Nằm chềnh ềnh giữa đường.
Nhiều người thấy, né tránh,
Nhiều người vấp, bị thương.
Ai cũng nguyền rủa nó,
Thế mà rồi không ai
Chịu khó cúi xuống đẩy,
Hay kéo nó ra ngoài.
Thế mà rồi không ai
Chịu khó cúi xuống đẩy,
Hay kéo nó ra ngoài.
Cuối cùng, một giáo sĩ
Vừa giảng đạo làng bên,
Nhìn thấy, xắn tay áo,
Kéo nó sang một bên.
Vừa giảng đạo làng bên,
Nhìn thấy, xắn tay áo,
Kéo nó sang một bên.
Xong, ông thấy mảnh giấy
Chỗ hòn đá, giữa đường:
“Vì việc làm tốt ấy,
Con sẽ lên thiên đường.”
Chỗ hòn đá, giữa đường:
“Vì việc làm tốt ấy,
Con sẽ lên thiên đường.”
Ông giáo sĩ quỳ lạy,
Tạ ơn Đức A-la,
Rồi khăn gói đi tiếp,
Vui cho đến tận nhà.
Tạ ơn Đức A-la,
Rồi khăn gói đi tiếp,
Vui cho đến tận nhà.
*
Nói, ai cũng nói được,
Mà thường nói rất hay.
Làm mới thực sự khó.
Xấu tốt ở chỗ này.
Thái Bá Tân
Nói, ai cũng nói được,
Mà thường nói rất hay.
Làm mới thực sự khó.
Xấu tốt ở chỗ này.
Thái Bá Tân
Nhận xét
Đăng nhận xét